(thay cho Lời Chúc Xuân Tân Mão)
Xuân Trên Đỉnh Bình An
Xuân là gì?
Tự điển Hán giải thích: Xuân là Mùa đầu năm. Đời nhà Đường gọi Rượu là Xuân. Trai gái yêu nhau thì gọi nhau là Xuân.
Một loại cây to và sống lâu (hay cổ thụ) cũng được gọi là Cây Xuân. Con cái mong cho cha được sống lâu nên ví cha như Cây Xuân....
Tóm lại, từ ngữ Xuân được dùng để tượng trưng, điển hình, bày tỏ, tô điểm, trang trí, diễn tả những hình thể, hiện tượng, trạng thái, tư cách, dáng điệu, đẹp đẻ, cao trọng, qúi phái, sáng giá...
Xuân ở đâu?
Như vậy, theo các định nghĩa kể trên, chúng ta thấy: không phải Xuân chỉ xuất hiện trong ba tháng đầu năm. Xuân luôn luôn hiện diện ở mọi nơi, trong bất luận thời gian, thời kỳ, thời đại, hay không gian nào, trong bất cứ hoàn cảnh, tình huống hay số kiếp nào...
Thượng Đế sáng tạo Xuân và ban Xuân cho vạn vật và loài người, không phải chỉ có một lần trong bốn tiết mùa, để thay đổi quang cảnh, màu sắc, ấm lạnh, xoa dịu, vuốt ve... những cảm giác nhiêu khê theo sở thích hỗn tạp của muôn loài.
Thượng Đế ban Xuân bất diệt cho đời sống nhân gian luôn luôn và mãi mãi, đẹp đẽ, tươi mới, hài hòa, phấn khởi, thích thú...
Xuân không chỉ là mai, đào, lan, cúc, huệ.., không chỉ là hồng, tía, lam, huỳnh sặc sỡ.., không chỉ quà cáp, bánh trái, rượu thịt, quay cuồng... Xuân là chấp nhận, gần gũi, mật thiết, hài hòa, cảm thông,...
Xuân là Tình Yêu thiêng liêng, trường cửu của Thượng Đế ban cho loài người để có thể sống chung với nhau.
Chúa ban cho tôi một mùa Xuân.
Xuân đã đến với tôi không phải trong ba tháng đâu năm, mà vào những ngày giá buốt, mưa phùn rả rít, ở tận miền Bắc xa xôi, cô đơn, lặng lẽ. Không mai, đào, lan, cúc. huệ… Không bánh trái, dưa thịt, rượu chè… Mà chỉ có một lá thư xanh màu hy vọng của người Em Gái Hậu Phương, đến từ miền Nam ngàn dậm, mang một tên đẹp dễ thương, và tự điển Hán văn diễn dịch là Tình Yêu.
Chúa đã đem Tình Yêu đến với tôi trong cô đơn, giá rét, không mai vàng, hồng đào, hay xanh lá... Núi đồi, sỏi đá, cây cành trơ trọi, sương mù lất phất, gió tuyết đìu hiu...
Một thứ Tình Yêu ấm áp lạ lùng bao phủ quanh tôi. Một thứ tình yêu không nói bằng lời, nhưng cảm thông qua giao bút. Một thứ tình yêu không trực diện, nhưng trông suốt con tim. Một thứ tình yêu không màu sắc ngoại hình, nhưng nội tâm giao cảm…
Xuân không hẳn phải trăm hoa đua nở, muôn sắc muôn màu, tưng bừng rộn rịp… Xuân chân chính có thể âm thầm lặng lẽ, chấp nhận, đơn sơ, khiêm nhu, bình dị, vui thỏa, hài hòa, bình an và phước hạnh trong Tình Yêu của Đấng Cứu Thế Jesus.
Mùa Xuân là Tình Yêu thiêng liêng trường cửu - Thượng Đế dành ban cho tất cả những ai đến với Ngài, kính sợ Ngài và dâng trọn đời mình cho Ngài dẫn dắt và chăm nom. Amen!
Tạ ơn Chúa.
Xuân Trên Đỉnh Bình An
Xuân là gì?
Tự điển Hán giải thích: Xuân là Mùa đầu năm. Đời nhà Đường gọi Rượu là Xuân. Trai gái yêu nhau thì gọi nhau là Xuân.
Một loại cây to và sống lâu (hay cổ thụ) cũng được gọi là Cây Xuân. Con cái mong cho cha được sống lâu nên ví cha như Cây Xuân....
Tóm lại, từ ngữ Xuân được dùng để tượng trưng, điển hình, bày tỏ, tô điểm, trang trí, diễn tả những hình thể, hiện tượng, trạng thái, tư cách, dáng điệu, đẹp đẻ, cao trọng, qúi phái, sáng giá...
Xuân ở đâu?
Như vậy, theo các định nghĩa kể trên, chúng ta thấy: không phải Xuân chỉ xuất hiện trong ba tháng đầu năm. Xuân luôn luôn hiện diện ở mọi nơi, trong bất luận thời gian, thời kỳ, thời đại, hay không gian nào, trong bất cứ hoàn cảnh, tình huống hay số kiếp nào...
Thượng Đế sáng tạo Xuân và ban Xuân cho vạn vật và loài người, không phải chỉ có một lần trong bốn tiết mùa, để thay đổi quang cảnh, màu sắc, ấm lạnh, xoa dịu, vuốt ve... những cảm giác nhiêu khê theo sở thích hỗn tạp của muôn loài.
Thượng Đế ban Xuân bất diệt cho đời sống nhân gian luôn luôn và mãi mãi, đẹp đẽ, tươi mới, hài hòa, phấn khởi, thích thú...
Xuân không chỉ là mai, đào, lan, cúc, huệ.., không chỉ là hồng, tía, lam, huỳnh sặc sỡ.., không chỉ quà cáp, bánh trái, rượu thịt, quay cuồng... Xuân là chấp nhận, gần gũi, mật thiết, hài hòa, cảm thông,...
Xuân là Tình Yêu thiêng liêng, trường cửu của Thượng Đế ban cho loài người để có thể sống chung với nhau.
Chúa ban cho tôi một mùa Xuân.
Xuân đã đến với tôi không phải trong ba tháng đâu năm, mà vào những ngày giá buốt, mưa phùn rả rít, ở tận miền Bắc xa xôi, cô đơn, lặng lẽ. Không mai, đào, lan, cúc. huệ… Không bánh trái, dưa thịt, rượu chè… Mà chỉ có một lá thư xanh màu hy vọng của người Em Gái Hậu Phương, đến từ miền Nam ngàn dậm, mang một tên đẹp dễ thương, và tự điển Hán văn diễn dịch là Tình Yêu.
Chúa đã đem Tình Yêu đến với tôi trong cô đơn, giá rét, không mai vàng, hồng đào, hay xanh lá... Núi đồi, sỏi đá, cây cành trơ trọi, sương mù lất phất, gió tuyết đìu hiu...
Một thứ Tình Yêu ấm áp lạ lùng bao phủ quanh tôi. Một thứ tình yêu không nói bằng lời, nhưng cảm thông qua giao bút. Một thứ tình yêu không trực diện, nhưng trông suốt con tim. Một thứ tình yêu không màu sắc ngoại hình, nhưng nội tâm giao cảm…
Xuân không hẳn phải trăm hoa đua nở, muôn sắc muôn màu, tưng bừng rộn rịp… Xuân chân chính có thể âm thầm lặng lẽ, chấp nhận, đơn sơ, khiêm nhu, bình dị, vui thỏa, hài hòa, bình an và phước hạnh trong Tình Yêu của Đấng Cứu Thế Jesus.
Mùa Xuân là Tình Yêu thiêng liêng trường cửu - Thượng Đế dành ban cho tất cả những ai đến với Ngài, kính sợ Ngài và dâng trọn đời mình cho Ngài dẫn dắt và chăm nom. Amen!
Tạ ơn Chúa.
Send comment